Đọc trước vong linh Thầy Nguyễn Khắc Kham Ngày 15/03/2007 Nguyễn Văn Sâm
Thưa Thầy:
Chúng con linh cảm chúng ta sẽ có ngày chia tay Thật gần! Khi nhìn Thầy yếu đuối ở tuổi một trăm Ngồi thụt sâu vào trong ghế dựa Mắt mơ hồ nhìn vào đám môn sinh Thầy không còn nhận ra được những người thân quen lâu ngày mới gặp Trí nhớ về đời thường theo thời gian đã trở nên suy tệ… Nhưng Trí nhớ về những chuyện làm văn hóa văn chương vẫn chất ngất trong đầu Thầy dạy: Nên viết quyển Văn Học Sử Việt Nam, nhấn mạnh trên thời Chữ Quốc Ngữ, chú trọng những tác phẩm Nôm: lớp trẻ đang rất cần. Thầy dạy: Nên soạn lại quyển Tự Điển Tiếng Việt để phù hợp với thời đại mới, thí dụ mới và chữ mới. Thầy dạy: Nên gấp rút hoàn thành quyển Tự Điển Chữ Nôm để giữ gìn sắc màu văn hóa Việt. Thầy dạy: Nên nghiên cứu những tài liệu xưa để nâng cao kiến thức ngày nay vì kiến thức không bao giờ giới hạn. ‘Tôi già rồi, không ngại thời gian thách thức, chỉ ngại không thấy được công trình hoàn tất của các anh.’ Chúng con bội phục cái tâm Vô Úy của Thầy: Ung dung tự tại trước cuộc sống vô thường, chẳng sợ rằng mình sẽ đi xa….. Chỉ sợ sự rao truyền văn hóa của mình không còn cơ hội. Một ngày cách đây hai tháng: Thầy còn cười rất vui khi thấy học trò đến thăm. Thú vị nhắc lại những chuyện đời xưa cũ. Thầy còn ngồi ăn với chúng con, một chút cháo, một chút phở, Dầu rất ít…. Bây giờ Thầy đã giũ áo ra đi Biền biệt cánh hồng bay bổng. Bỏ lại nhân gian với bộn bề phiền muộn, âu lo, tranh giành và bất trắc. Trở về cõi Vô Ưu như khi thầy còn tại thế. Trong miên viễn thời gian, trong bạt ngàn thế sự Thầy đã đánh dấu sự có mặt của mình Bằng tấm lòng Minh Triết Gia tài của Thầy là những vấn đề lớn của học thuật văn chương. Chúng con biết: Có những giọt nước mắt Rớt xuống hôm nay trong tang lễ của Thầy Của người thân, môn sinh, bằng hữu Và cả những ai chưa từng gặp mặt bao giờ. Nhưng hương linh Thầy phơi phới tới chín từng sao thăm thẳm Mỉm cười, nhẹ nhàng thanh thản. Chúng con, Những người ở lại: Biết chắc rằng tinh thần Chu Văn An, Đồ Chiểu, Trương Vĩnh Ký… nơi Thầy Vẫn phưởng phất như còn tại nhân thế hổn mang. Cái Tâm Vô Cầu của Thầy sẽ kéo dài vô tận Vì Thầy là một tấm gương, Đem đời mình xây dựng nền văn hóa Việt. Xin thầy yên nghỉ Chúng con xin gạt lệ chia tay. Nguyễn Văn Sâm (học trò Chứng chỉ Văn Chương Quốc Âm 1961-1962) Và những môn sinh ở xa…Tâm, Tòng |