Đoàn Khoách & Nguyễn Thị Thanh Tâm Hôm nay là ngày Bách tuế Khánh thọ của Thầy. Chúng con, Đoàn Khoách và Nguyễn Thị Thanh-Tâm ở San Diego, đến tham dự đại lễ để chúc thọ Thầy. Được thấy Thầy sức khỏe còn khang kiện, trí lực còn minh mẫn, và cụ bà còn sức khỏe để về chung hưởng Ngày Vinh Phước hôm nay, chúng con rất đỗi vui mừng. Vợ chồng chúng con có duyên may được cùng học với Thầy ở Đại học Huế vào những niên khóa 60-62, được Thầy hướng dẫn vào một môn học thật cũ mà những khám phá thì thật là mới. Đó là phần tiếng Việt rất thông dụng trong đời sống hằng ngày nhưng lại chuyển biến từ Hán ngữ cổ đại. Rồi những năm sáu mươi qua đi. Quê hương nhiều biến động. Thầy trò xa cách. Không ngờ năm 1990 gia đình chúng con sang Mỹ, tình cờ được đọc một bài viết của Thầy trong The Vietnam Forum. Khi tìm biết được địa chỉ của Thầy, là chúng con tìm đến San José ngay để hầu thăm Thầy. Chúng con vô cùng xúc động và áy náy khi thấy Thầy ra tận ngã ba đầu đường chờ đón chúng con, nhưng lại vui mừng nhìn thấy Thầy lúc đó vẫn khỏe và không khác chi Thầy của ba mươi năm về trước. Vào hầu chuyện với Thầy mới thật là càng mừng hơn nữa khi thấy Thầy còn quá sáng suốt, tinh thần còn hăng say với việc xây dựng văn hóa nước nhà. Lần đầu tiên được gặp cụ bà, chúng con rất ngạc nhiên và khâm phục. Cụ bà không phải người Việt nhưng nói khá dịu dàng rành rõi tiếng nói của nước chồng. Chúng con chỉ là thứ học trò lớp nhỏ, đáng bậc con cháu của Thầy và Bà, nhưng lại được Thầy và Bà đối xử với chúng con có chiều thương quý. Thấy cung cách của cụ bà cho chúng con uống tách trà, mà chúng con lấy làm hổ thẹn vì người Việt lớp sau như bọn chúng con không mấy khi tiếp khách đến độ cẩn trọng như thế. Do đó chúng con mới được biết thêm một phần phong hóa của người Nhật đồng thời cũng rất ngưỡng mộ cái hạnh phúc của đôi Hạc Vàng liền cánh… Từ đó mỗi lần đến San Jose là mỗi lần đều đến hầu thăm Thầy. Được Thầy chỉ dẫn cho nhiều điều về lịch sử, về văn hóa, văn học, nhất là tính chu đáo cẩn trọng của một người viết biên khảo. Ở tuổi xấp xỉ chín mươi, thầy vẫn hăng hái đến thư viện hằng tuần vừa để cập nhật kiến thức, vừa để chỉ dẫn cho người khác. Thái độ của Thầy đúng là mẫu mực chân chính của một Khổng môn : gìn giữ đạo đức, lấy việc học làm vui, dạy người không biết mệt. Cũng đặc biệt nữa là, hằng vài ba hôm Thầy lại leo xe bus đi xuống downtown, lấy các thứ báo chữ Việt, để theo dõi tin tức của bà con trong cộng đồng người Việt. Tuổi càng cao, Thầy càng chú tâm lo nghĩ đến vấn đề văn hóa nước nhà. Trong việc thành lập Viện Việt Học ở miền Nam Cali, Thầy là một cây đại thọ rợp bóng, vừa kết hợp một số cựu Giáo sư, Trí thức có nhiệt tâm với văn hóa, vừa khuyến khích và hướng dẫn lớp trẻ thuộc thế hệ thứ hai thứ ba biết học tập và giữ gìn nền văn hóa Việt trên mảnh đất tạm dung. Ở tuổi gần trăm, Thầy vẫn hằng quan tâm theo dõi, khuyến khích các anh chị em ở Viện Việt Học phải cố thực hiện việc này việc khác. Kính thưa Thầy, Thế gian ai cũng chỉ mong ước được “Bách Niên Giai Lão” bách tuế vi kỳ. Điều đó thì Thầy và Bà đã đạt được. Nay chúng con chỉ còn biết chúc thêm Thầy được ơn trên cho sức khoẻ dồi dào, tinh thần minh mẫn để làm đối tượng thách thức với quy luật của thiên nhiên. Kính bái, Đoàn Khoách & Nguyễn Thị Thanh Tâm cựu sinh viên của Thầy ở Đại Học Huế |