THI CA THẾ GIỚI
sưu tầm - dịch thuật
Tiến sĩ Đàm Trung Pháp
Professor Emeritus
Texas Woman’s University
“Con gái nhỏ bà chủ quán”
Ludwig
Uhland (1787-1862)
Ludwig Uhland
là một học giả, từng dạy văn chương tại
Đại học Tubingen. Ông cũng là tác giả
những thi phẩm bất hủ cho văn học Đức quốc. Thi tập Vaterlaendische Gedichte (Thi ca quê
cha) xuất bản lần đầu vào năm 1815 của Ludwig Uhland được tái bản hơn 50 lần
trong khi ông còn tại thế. Một số bài trong thi tập này đã nghiễm nhiên trở thành
dân ca rất được dân tộc Đức mến mộ vì thi ngữ giản dị nhưng nhiều nhạc tính và
nội dung nhân bản thấm thía. Trong số dân ca này là một tuyệt tác mang tên Der
Wertin Toechterlein (Con gái nhỏ bà chủ quán), trong đó có những yếu tố
thương cảm bất ngờ. Vô số người đọc hoặc nghe bài ca này đã phải hoe con mắt
tiếc thương:
*
* *
Ba chàng bữa nọ vượt sông Rhein;
Họ ghé thăm một bà chủ quán:
“Bà chủ ơi, bà còn rượu ngon đấy chứ?
Và cô ái nữ yêu kiều của bà đâu?”
Thản nhiên họ bước vô phòng khách,
Để thấy cô trong chiếc hòm đen.
Chàng thứ nhất lật tấm khăn che mặt
Và ngắm nàng qua tia mắt khổ đau:
“Hỡi em xinh, nếu em còn sống,
Anh sẽ yêu em mãi mãi về sau.”
Chàng thứ hai lật tấm khăn che mặt
Rồi quay lưng, để lã chã lệ rơi:
“Hỡi em nằm trong quan tài lạnh,
Anh đã yêu em suốt mấy năm rồi.”
Chàng thứ ba bước tới lật khăn lên
Hôn miệng nàng đã ngả mầu sang trắng:
“Anh đã yêu em, vẫn yêu em hôm nay
Và sẽ còn yêu em đến tận ngàn sau.”
Xin chép xuống dưới đây nguyên tác bài dân ca Der
Wertin Toechterlein để tặng những bạn đọc nào cũng mến chuộng thi ca Đức
ngữ như bút giả:
Es zogen drei Bursche wohl ueber den Rhein;
Bei einer Frau Wirtin, da kehrten sie ein:
“Frau Wirtin, hat Sie gut Bier und Wein?
Wo hat Sie Ihr schoenes Toechterlein?”
Und als sie traten zur Kammer hinein,
Da lag sie in einem schwarzen Schrein.
Der erste, der schlug den Schleier zurueck
Und schaute sie an mit traurigem Blick:
“Ach! Lebtest du noch, du schoene Maid,
Ich wuerde dich lieben von dieser Zeit.”
Der zweite deckte den Schleier zu
Und kehrte sich ab und weinte dazu:
“Ach! Dass du liegst auf den Totenbahr!
Ich hab’ dich geliebt so manches Jahr.”
Der dritte hub ihn wieder sogleich
Und kuesste sie an den Mund so bleich:
“Dich liebt’ ich immer, dich lieb’ ich noch heut’
Und werde ich lieben in Ewigkeit.”
|